Lan, một cô gái quê hiền lành, lấy Hùng – người đàn ông gia trưởng trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Cuộc sống hôn nhân của cô không êm đềm, nhưng Lan vẫn cố gắng vun vén, hy vọng tình yêu sẽ thay đổi mọi thứ. Năm ấy, khi mang thai đứa con đầu lòng, niềm vui của cô bị dập tắt bởi một lần siêu âm. Bác sĩ nói đứa bé là con gái. Mẹ chồng Lan, bà Sáu, mặt tối sầm, buông lời cay nghiệt: “Đẻ con gái thì làm được gì? Nhà này cần cháu trai nối dõi!”. Hùng, dù ban đầu im lặng, cũng dần bị mẹ và họ hàng tác động. Một tối mưa tầm tã, bà Sáu thẳng thừng đuổi Lan ra khỏi nhà, nói cô “vô dụng, không xứng làm dâu”. Hùng chỉ đứng nhìn, không nói một lời.
Lan ôm bụng bầu, tay xách chiếc vali cũ, bước đi trong nước mắt. Cô về nhà mẹ đẻ, nơi bà mẹ già yếu ôm con mà khóc. Không tiền, không chồng, nhưng Lan quyết tâm làm lại. Cô xin làm công nhân may, vừa nuôi con vừa học thêm nghề. Bé Linh – cô con gái nhỏ – ra đời, trở thành nguồn sống của Lan. Dù cuộc sống khó khăn, nụ cười của Linh khiến cô quên đi những tổn thương.
Năm năm trôi qua, Lan đã trở thành một thợ may lành nghề, mở được một tiệm may nhỏ. Cô nuôi Linh khôn lớn, thông minh và xinh xắn. Một ngày, Hùng bất ngờ xuất hiện trước cửa tiệm. Anh ta tiều tụy, tóc lòa xòa, ánh mắt đầy hối hận. Lan sững người, nhưng giữ vẻ lạnh lùng, hỏi: “Anh đến đây làm gì?”. Hùng quỳ xuống, giọng run rẩy: “Anh sai rồi, Lan. Anh đến để nói sự thật”.
Hùng kể rằng sau khi đuổi Lan, anh bị mẹ ép lấy vợ mới, nhưng người vợ ấy không thể mang thai. Bà Sáu ngày càng khắc nghiệt, trách Hùng không biết giữ người vợ tốt. Hùng dần nhận ra anh đã đánh mất điều quý giá nhất: Lan và con gái. Anh phát hiện ra chính mẹ anh đã ép bác sĩ nói dối về giới tính đứa bé để có cớ đuổi Lan, vì bà không ưa cô từ đầu. Hùng tìm Lan không chỉ để xin lỗi, mà còn để chuộc lỗi, mong được làm cha của Linh.
Lan nhìn Hùng, lòng cô đau nhói nhưng không còn yêu anh nữa. Cô nói: “Anh đã chọn bỏ rơi tôi và con. Giờ tôi và Linh có cuộc sống riêng, không cần anh”. Hùng cúi đầu, lặng lẽ rời đi. Lan quay vào nhà, ôm Linh vào lòng, mỉm cười. Cô biết, dù quá khứ đau buồn, tương lai của hai mẹ con sẽ luôn sáng rực, bởi họ có nhau.