Vốn là niềm vui sắp cưới con trai, tôi lại rơi vào tình huống dở khóc dở cười khi đi chọn sính lễ cùng con dâu tương lai. Chính sự việc này đã khiến tôi phải đưa ra một quyết định táo bạo…
Chọn vàng cưới: Niềm vui xen lẫn nỗi lo
Là một người mẹ đã ngoài 50 tuổi, việc chuẩn bị hôn lễ cho con trai là một trong những sự kiện trọng đại nhất cuộc đời tôi. Con trai tôi, Tiến (28 tuổi), có công việc ổn định, thu nhập tốt, tính tình hiền lành, là niềm tự hào của vợ chồng tôi. Năm ngoái, Tiến dẫn về ra mắt một cô gái tên Linh, xinh xắn, dịu dàng, gia cảnh cũng khá giả. Sau vài lần tiếp xúc, gia đình tôi đều có ấn tượng tốt về Linh. Sau một năm tìm hiểu, tình cảm của hai đứa ngày càng mặn nồng, chúng tôi cũng bắt đầu lên kế hoạch cho đám cưới.
Theo phong tục quê tôi, trước khi đính hôn, nhà trai phải sắm “tam kim” cho con dâu tương lai, bao gồm dây chuyền vàng, nhẫn vàng và vòng tay vàng, tượng trưng cho cuộc sống hôn nhân viên mãn, bền lâu. Đó cũng là tấm lòng của bậc làm cha mẹ như chúng tôi.
Hôm đó là ngày cuối tuần, Tiến bận tăng ca ở công ty, tôi liền đưa con dâu tương lai đi chọn mua vàng. Bình thường, Linh là một cô gái ngoan ngoãn, lễ phép, nói năng cư xử rất phải phép, nên tôi rất vui vẻ khi được đi cùng con bé. Tôi nghĩ, dù sao đây cũng là vàng cưới của con dâu, nên phải tôn trọng sở thích của con bé, chọn kiểu dáng mà con bé thích. Trong thâm tâm, tôi cũng mong Linh đừng chọn loại quá đắt, vì điều kiện kinh tế gia đình cũng không mấy dư dả.
Cái giá của sự “phù hợp”
Chúng tôi đến quầy trang sức của một trung tâm thương mại, nhân viên bán hàng niềm nở chào đón. Sau khi nói qua về mặt hàng muốn mua, nhân viên liền dẫn chúng tôi tới quầy vàng cưới. Tôi nhẩm tính, ngân sách khoảng 60-70 triệu đồng, mua dây chuyền, nhẫn, vòng tay phối hợp với nhau là vừa đẹp.
“Mời cô, mời cháu xem qua. Bên này là những mẫu mới nhất ạ” – nhân viên bán hàng nhanh chóng lấy ra vài mẫu dây chuyền và nhẫn vàng, những món đồ trang sức bằng vàng lấp lánh, xếp thành hàng dài, khiến người ta nhìn mà hoa mắt.
Ảnh minh họa
Linh xem xét kỹ lưỡng một hồi, rồi chọn một chiếc dây chuyền vàng có kiểu dáng khá tinh xảo, giá khoảng 12 triệu đồng. Tôi thở phào nhẹ nhõm, mức giá này nằm trong dự tính, không vượt quá khả năng. Sau đó, con bé lại chọn một chiếc nhẫn kiểu dáng đơn giản, cũng không quá đắt, khoảng 10 triệu đồng.
Mặc dù hơi vượt so với ngân sách ban đầu của tôi, nhưng nhìn chung vẫn có thể chấp nhận được. Tôi thầm nghĩ, hai món đầu đã chọn xong, giờ chỉ còn chiếc vòng tay vàng cuối cùng. Tôi âm thầm tính toán, mua chiếc vòng tay khoảng 40 triệu đồng nữa là vừa đủ. Đang mải suy nghĩ, bỗng Linh chỉ tay về phía tủ trưng bày trong cùng: “Cô ơi, con thấy mấy chiếc vòng tay kia đẹp quá, cô cháu mình qua xem thử được không ạ?”.
Quyết định khó khăn
Nghe Linh nói vậy, mắt cô nhân viên bán hàng sáng lên, lập tức lấy ra mấy chiếc vòng tay vàng trong tủ trưng bày, đặt trước mặt chúng tôi: “Cháu có mắt nhìn đấy ạ! Mấy mẫu này là hàng limited (phiên bản giới hạn) năm nay, công nghệ chế tác rất tinh xảo, lại đủ tuổi vàng, vàng nguyên chất luôn ạ!”. Tôi liếc nhìn giá, trong lòng “thịch” một tiếng. Một bộ 3 chiếc vòng tay, mỗi chiếc có giá 35 triệu đồng, tổng cộng là hơn 100 triệu. Vòng tay đẹp thật đấy, nhưng giá cả đắt đỏ như vậy, có thật sự cần thiết phải bỏ ra số tiền lớn như thế? Gia đình tôi tuy không đến nỗi quá túng thiếu, nhưng cũng không phải giàu có gì, 100 triệu đồng đối với chúng tôi không phải là con số nhỏ.
Hơn nữa, đây mới chỉ là “tam kim” trang sức, còn rất nhiều khoản chi phí khác cho đám cưới nữa. Tuy con trai tôi công việc tốt, nhưng căn nhà đang ở là mua trả góp, áp lực kinh tế cũng không nhỏ. Bình thường Linh rất hiểu chuyện, nhưng lựa chọn hôm nay của con bé khiến tôi có chút bất an.
“Cô thấy mấy chiếc vòng tay này thế nào ạ?” – Linh cười tươi nhìn tôi, ánh mắt đầy mong đợi. Nụ cười trên môi tôi cứng lại, cố gắng nặn ra vài chữ: “Ừm… đẹp, đẹp đấy!”. Nhưng trong lòng tôi lại rối bời. Vòng tay 35 triệu một chiếc, đẹp thì đẹp thật, nhưng liệu có đáng để bỏ ra số tiền lớn như vậy?
Cô nhân viên bán hàng thấy tôi ngập ngừng, vội vàng nói: “Cô ơi, đúng là mấy chiếc vòng tay này giá hơi cao một chút, nhưng mà ý nghĩa của nó rất tốt, tặng con dâu thì sau này về nhà chồng sẽ được hạnh phúc viên mãn, mẹ chồng nàng dâu cũng thêm phần hòa thuận ạ”. Tôi im lặng, trong đầu suy nghĩ miên man.
Lúc này, Linh cười tươi cầm một chiếc vòng lên đeo thử vào cổ tay. Chiếc vòng tay vàng rực càng làm nổi bật làn da trắng nõn của con bé. Linh nhìn mình trong gương, ánh mắt ánh lên vẻ vui mừng và tự đắc: “Cô xem này, chiếc vòng tay này đeo đẹp lắm cô nhỉ? Hay là chúng ta lấy bộ này luôn đi cô?”. Giọng nói của Linh rất tự nhiên, như thể 100 triệu đồng đối với con bé chỉ là một khoản chi tiêu bình thường.
Nhưng lòng tôi lại càng thêm nặng trĩu. Con bé chẳng chút do dự, cũng chẳng hề bận tâm đến điều kiện kinh tế của gia đình tôi, cứ thế mà lựa chọn mẫu mã đắt tiền nhất. Điều này khiến tôi chợt nhận ra, có lẽ Linh chưa từng thực sự thấu hiểu hoàn cảnh của gia đình tôi, thậm chí còn chưa từng nghĩ đến cảm nhận của tôi.
Ảnh minh họa
Nhìn nụ cười rạng rỡ trên môi con bé, trong lòng tôi dâng lên một nỗi thất vọng khó tả. Sự lựa chọn này như thể bỗng chốc kéo giãn khoảng cách giữa con bé và gia đình tôi. Cái mà con bé yêu thích, có lẽ là tương lai mà con trai tôi mang lại cho con bé, là cuộc sống an nhàn sung túc, chứ không phải là sự đồng cam cộng khổ, cùng nhau vun vén cho tổ ấm.
Tôi im lặng một lúc lâu, rồi bất chợt đưa ra quyết định. “Linh à, mấy chiếc vòng tay này đẹp thật đấy, nhưng mà giá cao quá, hay là để hôm khác chúng ta tính sau nhé. Đám cưới còn nhiều khoản phải chi tiêu lắm, mà Tiến cũng đang phải lo trả góp nhà cửa, nên chúng ta cần phải cân nhắc cho hợp lý”. Nụ cười trên môi Linh tắt ngấm, có lẽ con bé không ngờ tôi lại từ chối. Linh ngẩn người ra một lúc, rồi nói với giọng có chút khó chịu: “Nhưng mà cô ơi, mấy chiếc vòng tay này con thấy hợp với con lắm, với lại con cũng không thấy đắt lắm đâu ạ, đám cưới cả đời có một lần, cũng nên mua sắm đồ tốt một chút chứ ạ?”.
Nhìn Linh, lòng tôi chợt lạnh. Câu nói của con bé càng khiến tôi nhận ra rõ ràng hơn, có lẽ Linh chưa từng thật sự coi trọng cuộc sống của gia đình tôi. Cái mà con bé quan tâm, là thể diện và hư vinh của bản thân, chứ không phải là hoàn cảnh thực tế của gia đình tôi. Tôi không nói gì thêm, kéo tay Linh rời khỏi trung tâm thương mại.
Tỉnh ngộ muộn màng
Trên đường về nhà, lòng tôi ngổn ngang trăm mối. Sự việc vừa rồi khiến tôi phải nhìn nhận lại mối quan hệ giữa Linh và con trai mình. Vẻ dịu dàng, chu đáo mà con bé thể hiện trước giờ, có lẽ chỉ là sự giả tạo bên ngoài, còn sự việc chọn “tam kim” hôm nay mới chính là bản chất thật bên trong con người con bé. Hôn nhân không phải là một cuộc dạo chơi xa hoa lãng mạn, mà là hai con người cùng nhau đối mặt với những khó khăn, thử thách trong cuộc sống. Tôi chợt nhận ra, có lẽ con trai tôi đã không nhìn thấu con người thật của Linh, và là một người mẹ, tôi phải có trách nhiệm với tương lai của con mình.
Sau mấy ngày suy nghĩ, tôi quyết định nói chuyện thẳng thắn với Tiến. Buổi tối hôm đó, tôi và Tiến ngồi lại nói chuyện với nhau. Tôi kể lại toàn bộ sự việc hôm đó cho con trai nghe và quyết định khuyên con trai hủy hôn. Ban đầu, Tiến có vẻ không hiểu, nhưng sau khi nghe tôi phân tích, nét mặt con trở nên nghiêm túc. Chúng tôi đã nói chuyện rất lâu. Cuối cùng, Tiến cũng nhận ra rằng, hôn nhân không chỉ là sự hào nhoáng bên ngoài, mà quan trọng hơn là hai người có thể cùng nhau nắm tay vượt qua những sóng gió trong cuộc sống hay không.
Vài ngày sau, Tiến và Linh chia tay trong hòa bình. Dù có chút buồn bã, nhưng tôi biết rằng, thà đau một lần còn hơn day dứt cả đời. Nhìn lại sự việc ngày hôm đó, tôi không khỏi buồn bã. Nếu như ngày hôm đó, tôi không nhận ra sự phù phiếm và ích kỷ của Linh, có lẽ cuộc sống hôn nhân của con trai tôi sẽ phải đối mặt với biết bao mâu thuẫn và đau khổ.
Giờ đây, tôi chỉ mong con trai mình có thể tìm được một người con gái thật lòng yêu thương, biết trân trọng và cùng con tôi vun vén cho hạnh phúc gia đình, chứ không phải một người con gái chỉ biết đến vật chất và hư vinh. Bởi lẽ, hôn nhân không chỉ là việc chọn vàng cưới, mà là chọn lựa người bạn đời sẽ cùng mình đi hết chặng đường dài phía trước.
News
Hưng bắ:t anh hứa với mình một điều quan trọng, đổi lại là tung tích người em trai đang mất tích của Hồng
Trong “Độc đạo” tập 22, Hồng chĩa súng vào người Hưng “khẹc”, sau đó ông trùm bị bắn vào người. Trong Độc đạo tập 22 lên sóng tối nay, 21/10, đàn em của Quân “già” (Vĩnh Xương) xông vào nhà của Hưng…
Khi đó, cậu bé đi cạnh Hưng không phải là Tân
Trong “Độc đạo” tập 22, Hồng chĩa súng vào người Hưng “khẹc”, sau đó ông trùm bị bắn vào người. Trong Độc đạo tập 22 lên sóng tối nay, 21/10, đàn em của Quân “già” (Vĩnh Xương) xông vào nhà của Hưng…
Vì quá căng thẳng, Tân livestream nói sẽ tạo trend “thử thách 24h không ra khỏi phòng” nhưng không ngờ để l:ộ ra chi tiết tày trờ
Trong “Độc đạo” tập 22, Hồng chĩa súng vào người Hưng “khẹc”, sau đó ông trùm bị bắn vào người. Trong Độc đạo tập 22 lên sóng tối nay, 21/10, đàn em của Quân “già” (Vĩnh Xương) xông vào nhà của Hưng…
Nhân lúc hỗn loạn, Nghĩa cùng người của Long đột kích tìm hiểu kho hàng bí mật
Hồng giơ súng hướng về phía Hưng “khẹc”, vài phút sau Tân nhìn thấy bố trúng đạn, vai dính máu ngã về phía cửa sổ. Liệu Hồng có phải là người ra tay làm việc này? Tân đang đi lại…
Tôi và chồng chưa cưới quen nhau qua bạn bè giới thiệu, ngặt nỗi anh đã có 1 đời vợ và 1 cậu con trai
Con trai riêng của chồng vu vạ rằng tôi đẩy nó ngã cầu thang, cả nhà đều nghi ngờ tôi nhưng kết cục thì ngoài sức tưởng tượng Giờ thằng bé đang bị bố phạt cấm túc, vừa…
Bố tôi làm thợ hồ nên phải đi làm xa, còn mẹ thì bỏ theo nhân tình khi tôi mới 4 tuổi
Mỗi năm khi đến ngày của Mẹ, tôi luôn chọn 2 món quà thật ý nghĩa để tặng bà ngoại và chị gái. Chúng tôi có mẹ nhưng bà ấy đã bỏ rơi cả 2 chị em ngay khi bố…
End of content
No more pages to load