Cả ngày hôm ấy không hề có biến cố gì xảy ra, tôi vội hỏi bố bằng được lý do tại sao đuổi người yêu ra ngoài thì câu trả lời nhận về thật sốc óc!
Chuyện đưa người yêu về quê ra mắt bố mẹ chắc mọi người cũng nghe đến mòn tai rồi nhỉ. Nhưng thật sự tôi đang rơi vào tình huống vô cùng khó xử, ai đời hí hửng đưa bạn trai về ăn bữa cơm với phụ huynh, chưa kịp tiêu hóa xong đã bị đuổi đi trong vòng 1 nốt nhạc!
Tôi với Hòa quen nhau ngót nghét 7 năm, nhưng cách đây 2 năm anh bất ngờ tỏ tình trong bữa tiệc trò chơi của một người bạn. Hòa đã thú nhận chuyện yêu tôi đơn phương suốt 5 năm khiến mọi người trêu chọc không ngớt. Mấy đứa FA khen tôi số may mắn, ghen tị với chàng trai luôn ở bên cạnh tôi từ năm 15 tuổi, nhưng thực sự tôi cũng cảm thấy bình thường chẳng có gì quá ghê gớm.
Bữa đó tôi cũng hơi có lỗi với Hòa vì từ chối anh luôn không suy nghĩ, lúng túng bảo rằng tôi chỉ coi anh như bạn. Ai cũng chưng hửng tưởng được xem chúng tôi “hun nhau”, nhưng tôi ngại quá nên bỏ về sớm. Hòa cũng không nhắn tin gọi điện suốt mấy tuần, tưởng chúng tôi sẽ không bao giờ có thể làm bạn lại nữa nhưng rồi duyên trời run rủi tôi lại thích anh sau lần vô tình gặp ngày mưa.
Hôm ấy tôi chuẩn bị đi học ca chiều nên ghé vào cửa hàng tiện lợi gần trường để mua bữa trưa. Trời nắng chang chang nên tôi cố ngồi trên tầng 2 tận hưởng điều hòa một lúc, không ngờ mưa kéo đến sầm sập chẳng kịp trở tay. Nhìn đồng hồ còn 15 phút nữa vào lớp, tôi chạy xuống quầy định mua cái ô nhưng chết tiệt thật, trong ví còn mỗi 5 nghìn lẻ! Chỗ tiền ấy còn chả đủ mua áo mưa cơ, nên tôi loay hoay đứng ở cửa một lúc tính đội mưa đi học kẻo muộn.
(Ảnh minh họa)
Bỗng dưng một cái ô màu tím chìa ra trước mặt, tôi giật mình tưởng bị ai trêu cơ! Ngẩng đầu lên thấy Hòa đang gãi đầu ngượng nghịu, tôi đoán chắc anh vừa tan học về. À quên chưa kể, chúng tôi học chung cấp 3 và chung cả trường đại học luôn, chỉ khác mỗi khóa thôi vì Hòa hơn tôi 2 tuổi.
Tôi cầm cái ô xong hỏi Hòa tính đi gì về, anh bảo tôi cứ lấy mà chạy vào lớp trước, anh đợi tạnh mưa rồi đi sau. Vừa ngại vừa thấy ông anh này thật hiền lành đáng yêu, tôi mở ô đi luôn, không quên nói sẽ trả ô vào hôm khác. Đang học ở trong lớp thì Hòa nhắn tin, trước đây chúng tôi nói chuyện như bạn bè bình thường thôi mà hôm mưa ấy tự dưng tôi lại bị say nắng mới chết! Thế là chúng tôi chính thức thành một đôi, bí mật hẹn hò tận 4 tháng mới chịu công khai trên mạng xã hội.
Lũ bạn chung của 2 đứa đều nhắn tin chửi mắng tôi tới tấp, bắt tôi phải mời chúng một bữa khao to. Chả hiểu ở đâu ra cái “luật” có người yêu là phải mời bạn thân ăn lẩu nhỉ, nhưng thôi lấy cớ đó để đi chơi cũng vui! Thế là Hòa chở tôi đi ăn buffet lẩu với đám bạn, chụp ảnh đăng Facebook khoe khắp nơi.
Sáng hôm sau ngủ dậy thì bố tôi gọi nhỡ mấy chục cuộc, hốt hoảng tưởng có chuyện gì thì hóa ra bố thấy tôi đăng ảnh với bạn trai nên bắt cuối tuần đưa về nhà ra mắt! Tự dưng tôi thấy lo lo, lần đầu có người yêu nên tôi cũng bối rối lắm. Nhắn cho Hòa rủ về chơi, anh gật đầu ngay lập tức. Chúng tôi đèo nhau đi mua ít quà biếu gia đình, 2 đứa ở cùng huyện nhưng khác xã nên có lẽ bố mẹ 2 bên không biết nhau.
Nói là quê nhưng làng tôi ngay ở ngoại ô thành phố, đi về cũng nhanh. 2 đứa tung tăng đi xe máy, vừa đi vừa ngắm đường, dừng lại ở ruộng chụp ảnh, hái hoa bắt bướm các kiểu khoe lũ bạn. Về đến nhà thì cơm nước đã xong xuôi, chào hỏi xong chúng tôi ngồi vào mâm ăn luôn. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của bạn trai với bố mẹ tôi khá suôn sẻ, thích nhất là bố tôi, cứ uống rượu ngồi cười từ chiều đến tối. Hòa say bí tỉ nên ngủ lại nhà tôi hôm sau mới về, tôi với thằng em trai phải khiêng vào ngủ chung giường với bố.
Đêm đó tôi ngủ với mẹ rất ngon, nhưng mới 6h sáng đã nghe tiếng bố la lối ngoài sân. Tôi bò dậy ra xem có chuyện gì thì thấy Hòa đang thẫn thờ ngồi bệt ở cửa, bên cạnh bố tôi chống nạnh tỏ vẻ khá giận dữ, xua tay đòi đuổi bạn trai tôi về nơi sản xuất! Tôi bèn lôi thằng em ra góc hỏi lý do bố thay đổi 360 độ, nó vừa ngáp vừa kể: “Anh Hòa ngủ gác chân lung tung đè cả lên mặt bố, đêm qua còn kẹp cả vào cổ em không thở được!”.
Bó tay thật sự! Hòa cứ gãi đầu xin lỗi bố tôi mãi, ông không thèm nghe mà xách cuốc đi ra vườn luôn. Mới sáng sớm ngày ra đã có biến, chuyện yêu đương của chúng tôi sao sóng gió quá vậy…
News
Trong đá:m t:a:n:g bà nội tôi thấy bác dâu kh:óc đến lụt nhà dù bình thường cũng không quý gì bà, nhưng lý do bác xin cái áo khoác của bà “làm kỉ niệm” khiến tôi b:à:ng ho:à:ng
Không thể tin được rằng bà bác dâu hiền lành của tôi lại là người tâm địa khó lường đến vậy. Đúng là ở đời nhiều chuyện khó tin. Bác dâu tôi là người đã gây sốc cho cả họ…
Chồng tôi l:é:n cho em rể và em gái vay 10 triệu lúc con tôi đang đi vi:ện, 8 ngày sau em đi biệt tăm chỉ để lại đúng một tin nhắn: Nghe em giải thích, tôi ch:ế:t đi:ế:ng người
Đồng tiền giúp đỡ trong hoạn nạn là đồng tiền đáng quý nhất. Tôi tên là Lưu Chí Kiệt, sinh ra từ một ngôi làng tại huyện Giang Thành (Trung Quốc). Khi còn rất nhỏ, tôi đã mắc phải một…
Mỗi tháng chị gái đều cho tôi 2 triệu, đến khi anh rể đem áo n:g::ự:;c của chị đặt lên bàn, tôi ngh:ẹ:n đ:ắng kh:óc n:ấc không thành tiếng
Anh rể không nói nhiều, chỉ đặt áo ngực của vợ đặt lên bàn là tôi đủ hiểu anh đang muốn đề cập đến chuyện gì. Sau khi ly hôn, tôi dắt theo 2 con về nhà bố mẹ sống….
N:Ó:NG: Tôn Bằng mượn cớ thăm con x:ô:ng thẳng vào nhà Hằng Du Mục để x:é giấy tờ
Hằng Du Mục vẫn chưa lên tiếng, nhưng nhiều dân mạng thấy lo giùm mẹ con cô. Mối quan hệ giữa Hằng Du Mục cùng các con và chồng cũ Tôn Bằng vẫn nhận được nhiều quan tâm sau khi ly hôn. Nếu Hằng…
Cảm k:ích khi biết vợ cũ trả toàn bộ ti:ền viện phí, anh tôi xin tái hợp nhưng nhận lại từ chị một bản x:ét nghi:ệ:m in đậm dòng chữ..
Lời chị nói khiến anh trai tôi ngượng chín mặt và xấu hổ vô cùng. Anh trai tôi và chị dâu yêu nhau 5 năm rồi mới cưới. Sau khi kết hôn, anh chị nhanh chóng mua được nhà rồi…
Vợ Bằng Kiều thông báo về tình trạng hiện tại của Kasim Hoàng Vũ trong bệnh viện, tha thiết c:ầu x:in một điều
Vợ cũ Bằng Kiều đã chia sẻ hình ảnh mới nhất của Kasim Hoàng Vũ trong bệnh viện và cầu xin mọi người một điều. Tối 21/9, mạng xã hội xuất hiện thông tin Kasim Hoàng Vũ qua đời khiến nhiều người…
End of content
No more pages to load