Anh lúc nào cũng chỉ nghĩ cho bản thân mà không quan tâm đến cảm nhận của vợ.

Chồng tôi mất đã 7 năm, tôi định ở vậy một mình nuôi con nhỏ nhưng bố mẹ và anh em khuyên bảo nhiều. Mọi người sợ sau này tôi về già, con cái bận rộn không chăm sóc được, tôi sẽ chịu nhiều thiệt thòi. Tôi cần kiếm một người để bầu bạn tuổ.i già.

Người thân nói nhiều quá, tâm tôi lay động và quyết định đi bước nữa với người đàn ông đã l.y hô.n vợ. Anh có 2 đứa con riêng nhưng bọn trẻ đều sống với mẹ. Cứ nghĩ lấy được người đàn ông không vướng bận con cái thì cuộc hôn nhân sẽ dễ chịu hơn.

Nhưng thực tế lại không như thế, sống cùng nhau, tôi mới nhận ra anh khá ích kỷ và tính toán. Thỉnh thoảng anh đưa con riêng về nhà chơi một tuần, tôi đều mua quần áo đẹp và làm đồ ngon đãi bọn trẻ.

Vậy mà con tôi sống cùng 2 năm nay, anh đối xử rất lạnh nhạt, mỗi lần mua cái gì cho con thì đều về nhà bắt vợ trả tiề.n. Anh không nói thật tiề.n lương của bản thân được bao nhiêu như thể sợ tôi đòi giữ tiề.n vậy.

Mỗi tháng anh chỉ đóng góp với vợ 3 triệu tiề.n chi tiêu ăn uống sinh hoạt. Tôi có lương, không phải phụ thuộc vào chồng, anh muốn đưa cho vợ bao nhiêu cũng được, tôi không quan tâm lắm, chỉ mong anh cư xử tốt với con riêng của vợ là đủ.