Chồng tôi hơi gia trưởng, anh không thích tôi đi chơi nhiều với bạn bè, chỉ muốn tôi ở nhà chăm sóc nhà cửa khi rảnh rỗi.

Tôi rất thích cà phê cùng bạn, đi mua sắm một mình và có thể la cà cả buổi, cả ngày không chán. Trước đây, ngoài công việc giờ hành chính, tôi còn làm thêm vào sáng thứ 7 rồi kết hợp chở con đi học ngoại khóa. Thỉnh thoảng khi không làm việc tôi đi shopping window (một hình thức đi xem đồ nhưng chưa có ý định mua sắm), tuy nhiên tôi vẫn nói với chồng là đi làm để anh không cằn nhằn. Sau đó anh biết được và rất giận, cho rằng tôi giấu anh làm điều gì sai trái.

Tôi có một nhóm bạn, trong đó có bạn trai cũ, chúng tôi chia tay rất lâu rồi, chỉ xem như bạn bè bình thường, cả nhóm chơi với nhau vô tư. Với tính cách của chồng, nếu biết tôi gặp lại bạn trai cũ, anh sẽ không đồng ý cho tôi đi chơi cùng với nhóm bạn, vì thế tôi không nói gì với anh. Một thời gian sau anh biết, làm ầm lên, cho rằng tôi lúc nào cũng lừa dối, làm anh mất niềm tin. Anh trở nên khắt khe, kiểm soát tôi, điều đó làm tôi rất mệt mỏi, ngột ngạt, đành phải rời khỏi nhóm bạn đó. Kể từ đấy, tôi luôn nói với anh mình đi đâu, làm gì, không giấu bất cứ chuyện gì nữa.

Sự việc đã xảy ra vài năm rồi nhưng mỗi khi cãi nhau anh lại lôi ra để chì chiết, miệt thị tôi nặng nề. Tôi giải thích nhiều lần, anh vẫn giữ nguyên suy nghĩ là tôi đã lừa dối. Anh xem tôi như tội đồ, nói không có một người chồng vào chấp nhận vợ mình như vậy khiến cho tôi rất ức chế và bế tắc. Tôi không làm điều gì sai trái, có lỗi với chồng, chỉ vì anh khó chịu khi tôi đi chơi với bạn hoặc đi mua sắm nên tôi hay tranh thủ la cà mỗi khi có dịp mà không nói thật với anh. Tôi làm vậy có sai không? Mong được các bạn chia sẻ.