Em mới cãi nhau với chồng một trận, nghĩ lại vẫn bực mình các chị ạ. Mấy chị em nhà lão ấy hãm thật sư. Trần đời em chưa thấy ai sống ki bo như họ.
Chồng em là út nhưng lại thành trưởng vì nhà chỉ có mình anh ấy là con trai, trên là 3 bà chị gái. Mấy người đó đều lấy chồng cả rồi nhưng sống thiếu ý thức lắm. 3 chị chồng em gần nhà ngoại nhưng mỗi lần về là toàn đánh tiếng:
“Gái lấy chồng về chơi là khách, dâu mới là con nên mọi việc trong nhà mợ nó chịu khó lo liệu. Bọn chị chỉ đá đưa giúp được tí nào hay tí đó”.
Ảnh minh họa: Nguồn sanook.com
Mấy chị ấy lười lắm, sang nhà chỉ ngồi chơi đợi em dâu sắp mâm thì sà vào cùng lắm rửa cái bát chứ chẳng mấy khi động chân động tay.
Đợt mẹ chồng em ốm, mang tiếng 3 cô con gái ở gần nhưng chỉ được cái thương miệng thương môi là giỏi. Mồm lúc nào cũng kêu:
“Nhìn mẹ ốm nằm liệt như thế chị sót ruột lắm”.
Ấy thế nhưng việc chăm mẹ lại cứ đùn hết cho em dâu. Thi thoảng 3 bà kéo về thay ca được chốc lát. Nói chung vợ chồng em chăm 10 thì họ chỉ đá đưa được 1. Lúc nào cũng lấy cái cớ rằng:
“Cậu mợ được ở trên đất bố mẹ cho thì phải có trách nhiệm chăm mẹ. Các chị phận gái lấy chồng rồi có được hưởng gì đâu nên chỉ có trách nhiệm phần nào thôi”.
Tới khi mẹ di chúc tài sản thì người nào cũng về đòi phần, chẳng thấy chia trách nhiệm con trai con gái gì cả. Nói chung lúc mẹ chồng sống em còn nể không nói chứ sau khi bà nằm xuống rồi, em mà thấy chướng tai gai mắt là vỗ thẳng mặt cho mà biết.
Chẳng hạn hôm mai táng mẹ chồng, 3 chị đòi tiền phúng của bà chia đều mỗi người giữ 1 phần cho công bằng. Em nghe chối tai quá bảo:
“Thế 3 chị đưa chân hương của mẹ về cúng thay vợ chồng em luôn đi. Nếu 3 người thờ mẹ được thì chúng em cho luôn phần tiền của bọn em”.
Lúc đó họ mới im miệng.
Năm nay là giỗ thứ 3 của mẹ chồng em. Như mọi lần thì cũng chủ yếu vợ chồng em đứng ra lo liệu cỗ bàn. 3 chị gái về chỉ góp vài đồng từ 500k đến 1 triệu còn lại chúng em phải bỏ ra hết, kể cả có làm chục mâm mời khách đi nữa. Vì chồng là trai nên em cũng xác định phải chịu trách nhiệm. Vậy nhưng năm nay giỗ mẹ, chị 3 chị ấy về mỗi người bỏ phong bì được đúng 100k lại còn đưa hết tất cả chồng con về góp mặt. Bực mình em rót cho họ mỗi người 1 ly nước lọc rồi bảo:
“Các chị uống nước xong thì mời giải tán. Thực phẩm cỗ bàn giờ đắt lắm, 100k của mọi người chẳng làm được gì nên em trả lại, các chị về tự mua đồ cúng mẹ ở nhà nhé”.
Các bà ấy tức lắm gọi chồng em ra mắng bảo anh ấy không biết dạy vợ. Chồng em cũng chẳng có chính kiến lập trường, thấy mấy chị nói thế liền hùa theo trách móc em không biết ăn ở. Em bực bỏ về mẹ đẻ mấy hôm rồi.