Dịp Tết trung thu năm nay, vợ chồng tôi đã xin nghỉ phép mấy ngày để về quê thăm mẹ chồng.
Từ nhỏ, tôi đã sống với gia đình chú thím vì bố mẹ không còn. Năm 22 tuổi, có người trong làng mai mối cho tôi với chồng. Tuy không thích yêu đương qua mai mối thế này, nhưng vì không tiện từ chối nên tôi vẫn gặp mặt anh. Không ngờ, nhờ đó mà chúng tôi nên duyên vợ chồng.
Anh hơn tôi 3 tuổi, nhà chỉ có mỗi mình mẹ. Tuy nhiên, sau cưới hai vợ chồng tôi lại lên thành phố thuê phòng trọ và kiếm việc làm vì đồng lương ở quê quá thấp. Hàng tháng, chúng tôi sẽ gửi một khoản về cho mẹ chồng để mẹ chi tiêu sinh hoạt, vì bà cũng có tuổi rồi, có đi làm nhưng kiếm không được bao nhiêu.
Thời gian đầu mới lên thành phố, vợ chồng tôi gặp rất nhiều khó khăn. Vì cả hai đều có trình độ học vấn thấp nên chúng tôi chỉ có thể làm thuê trong các nhà hàng. Sau này, hai vợ chồng vừa làm vừa học để trau dồi thêm kiến thức và cuối cùng cũng tìm được công việc tốt hơn. Thu nhập tăng lên, đời sống của chúng tôi được cải thiện rất nhiều.
Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi bàn nhau lên thành phố làm việc. (Ảnh minh họa)
Trước đây vợ chồng tôi vì lo làm việc, lại tiếc tiền đi lại nên không về thăm mẹ chồng nhiều, cả năm mới về thăm 1 lần vào dịp Tết nguyên đán. Khi gọi điện về nhà, mẹ luôn báo tin tốt chứ không bao giờ báo tin xấu nên vợ chồng tôi cũng yên tâm.
Dịp Tết trung thu năm nay, công ty chồng tôi tổ chức đi du lịch 4 ngày. Nhưng từ đầu năm đến giờ hai vợ chồng chưa về quê, nên chồng tôi không đi du lịch với công ty mà muốn nhân dịp này về thăm mẹ. Tôi đồng ý, liền xin công ty nghỉ phép mấy ngày để cùng chồng về quê. Nhưng vì muốn tạo sự bất ngờ cho mẹ chồng, chúng tôi về mà không báo trước.
Sau mấy giờ ngồi xe, cuối cùng hai vợ chồng cũng về đến nhà. Nhìn thấy mẹ chồng đang làm ruộng từ xa, tôi vội chạy tới kêu mẹ về nhà nghỉ ngơi. Nhưng khi đến gần, tôi sững lại vài giây vì mẹ khác trước quá. Mẹ gầy hơn so với đợt Tết rất nhiều.
Trong bữa ăn ngày hôm đó, tôi lo lắng hỏi thì mẹ nói:
– Do dạo này mẹ khó ngủ, ăn không ngon nên sút cân một chút thôi.
Tôi muốn đưa mẹ tới bệnh viện kiểm tra nhưng mẹ luôn gạt đi, bảo tôi không phải vẽ chuyện, sức khỏe của bà thế nào bà biết rất rõ. Không khuyên được nên vợ chồng tôi đành từ bỏ.
Cách đây không lâu, chúng tôi đã xin nghỉ phép về thăm mẹ chồng. (Ảnh minh họa)
Thoáng cái đã hết mấy ngày phép, vợ chồng tôi lại khăn gói lên thành phố làm việc tiếp. Khi đang đứng chờ xe khách ở đầu làng, hai vợ chồng vô tình gặp dì hàng xóm ngay cạnh nhà mẹ chồng tôi.
– Hai vợ chồng lại lên thành phố đấy à?
Dì hàng xóm cất tiếng hỏi thay cho lời chào, vợ chồng tôi cũng tươi cười trả lời. Nhưng vừa bước đi được một đoạn, dì ấy bỗng quay lại nói với vợ chồng tôi:
– Dì có chuyện này muốn nói với hai đứa, đừng trách dì nhiều chuyện nhé. Hai đứa coi sao khuyên mẹ ăn uống thêm vào chứ bà ấy làm việc quần quật từ sáng tới tối mà ăn cơm thì đạm bạc quá. Nhiều hôm dì qua nhà chơi, thấy bà ấy chỉ ăn cơm canh rau với đôi quả cà muối hoặc trứng dầm nước mắm.
Dì hỏi bâng quơ con cái không gửi tiền về cho à thì bà ấy bảo có, nhưng bà ấy không tiêu. Bà ấy muốn tiết kiệm, dành dụm cho hai đứa mua nhà. Nhưng mà việc bà ấy ăn uống kham khổ như thế để tiết kiệm tiền không phải là cách. Ăn uống như thế sao có sức được, có khi lại đổ bệnh ra đấy.
Nghe những lời dì hàng xóm nói, sống mũi tôi cay cay. Nghĩ đến lòng tốt của mẹ chồng đối với chúng tôi, hai vợ chồng quyết tâm làm việc chăm chỉ hơn để sớm mua được nhà và đưa mẹ chồng về ở cùng.