Đảm nhận vai bà kế trong phim điện ảnh Cám, Thúy Diễm được công chúng dành sự quan tâm và đón nhận nhất định. Cô tự nhận mình là một “tân binh” điện ảnh vì đã vắng bóng cả 1 thập kỷ qua. Trong lần tái xuất này, Thúy Diễm cho biết có những phân cảnh khiến cô mất ngủ, ám ảnh, sợ hãi ở hậu trường.
Tính đến ngày 25/9, phim điện ảnh Cám đã thu về hơn 63 tỷ đồng, một con số khá ấn tượng sau gần 1 tuần ra mắt công chúng. Ngoài 2 nhân vật Cám (Lâm Thanh Mỹ) và Tấm (Rima Thanh Vy) thì người được chú ý không kém chính là bà kế cho Thúy Diễm thủ vai. Phim Cám cũng là cột mốc đánh dấu sự trở lại điện ảnh của Thúy Diễm sau 10 năm vắng bóng. Nữ diễn viên cho biết diễn viên đóng phim truyền hình và điện ảnh sẽ có nhiều điểm khác biệt, vì thế cô tái xuất với tâm thế một “tân binh” bên cạnh các diễn viên trẻ. Trong cuộc trò chuyện với chúng tôi, Thúy Diễm kể rõ về những phân đoạn ám ảnh, rùng rợn mà khán giả xem trên màn ảnh rộng chưa được biết.
Ngoài những trải lòng về sự nghiệp, Thúy Diễm cũng có chia sẻ về gia đình nhỏ. Cô hạnh phúc khi được chồng hy sinh, lui về phía sau để giúp vợ theo đuổi đam mê nghệ thuật. Nữ diễn viên thẳng thắn lên tiếng về những tin đồn mà gia đình phải đối mặt trong thời gian qua. Sau tất cả, Thúy Diễm khẳng định cô và Lương Thế Thành vẫn đồng hành cùng nhau, họ còn lên kế hoạch cho việc chào đón thêm 1 bé trong thời gian tới.
Clip: Thúy Diễm trải lòng về vai diễn bà kế, lên tiếng trước tin đòn rạn nứt hôn nhân
Chào Thuý Diễm, chúc mừng chị vừa có một vai diễn thành công là bà kế trong phim Cám, đây cũng là dự án đánh dấu sự trở lại điện ảnh của chị sau 10 năm vắng bóng. Thuý Diễm có cảm xúc thế nào trong lần tái xuất này?
Trong năm 2024, có rất nhiều cơ duyên đưa tôi trở lại với điện ảnh sau 10 năm. Bên cạnh phim Cám thì tôi còn một dự án điện ảnh nữa sẽ ra mắt trong năm nay. Vai bà kế trong Cám là một vai diễn rất đặc biệt với tôi. Hiện tại, tôi cũng rất hồi hộp không biết mình có làm tốt với sự trở lại lần này hay không.
Đối với lĩnh vực truyền hình, tôi đã quá quen thuộc nhưng 10 năm rồi mới trở lại điện ảnh, vì thế tôi giống như một tân binh vậy. So với 10 năm trước, điện ảnh Việt Nam phát triển tốt hơn rất nhiều. Khi được trở lại, tôi thật sự rất thích. Khi ra phim trường, mọi thứ xung quanh đều cho tôi cảm xúc rất tốt, giúp tôi tiếp thêm lửa nghề. Tôi rất mong chờ và luôn luôn lắng nghe ý kiến của khán giả, vì thế mỗi ngày chăm chỉ đọc review để xem họ phản hồi như thế nào. Nếu như có chỗ nào đó mình làm chưa tốt, chưa hay hay như thế nào đó thì sẽ rút kinh để sửa chữa và học hỏi thêm.
Thuý Diễm từng chia sẻ chị đắn đo, thậm chí từng muốn từ chối vai bà kế trong phim điện ảnh Cám. Chuyện gì đã xảy ra khiến chị quyết định nhận lời?
Vốn dĩ ai cũng biết bà kế thường là một nhân vật rất độc ác, có những hành động mà chắc chắn sẽ không mang lại một thiện cảm nào nếu như bản thân mình trở thành nhân vật đó. Cho nên khi nhận vai tôi cũng hơi lăn tăn một chút xíu. Đặc biệt là khi tôi biết trong phim này sẽ có rất nhiều cảnh quay ví dụ như phải đánh con, có hành động đáng ghét đối với những đứa trẻ con mà chỉ bằng con của mình thôi. Với tôi đây là khó khăn và thách thức lớn.
Tôi nhớ khi nói với anh Thành về việc đóng vai mẹ kế thì lúc đó anh rất mắc cười. Anh Thành bảo là: “Chà, nếu mà làm thì chắc mai mốt khán giả sẽ ghét lắm ha?”. Thật ra thì, mỗi khi có một dự án nào đó hay ho thì người động viên tôi nhiều nhất để tôi có thể làm nghề chính là ông xã Lương Thế Thành. Trong những lúc tôi suy nghĩ đắn đo thì người luôn luôn động viên tôi nhận lời chính là anh Thành.
Trong phim, có nhiều cảnh bà kế bạo lực đối với Cám, với một người đã làm mẹ như Thuý Diễm thì tâm lý cũng phần nào bị ảnh hưởng nhỉ?
Nếu như một người phụ nữ chưa từng làm mẹ đảm nhận vai này thì tôi nghĩ sẽ rất dễ, khi phim trường sẽ dễ bỏ qua hết những cảm xúc riêng tư. Nhưng tự nhiên cho tôi đối diện với một đứa bé trạc tuổi con của mình, phải vừa đánh, vừa chửi, vừa làm những điều xấu xa nhất đối với nó tôi thấy cực kỳ khó. Đó cũng là một cái đắn đo rất lớn đối với tôi khi tôi nhận lời tham gia phim Cám.
Khi tôi quay với em bé đóng vai Cám lúc bé, cô bé cũng chỉ 7, 8 tuổi. Vì là con gái nên nhìn khá nhỏ con, chiều cao thì tương đồng với Bảo Bảo ở nhà. Bé có đôi mắt tròn, dễ thương cực kỳ, tôi lại đang mê muốn có 1 đứa con gái như thế. Nên khi phải thực hiện những cảnh quay tác động vật lý, cú tát rất mạnh thì tôi phải nghĩ làm sao để em bé không bị đau. Ví dụ như phim truyền hình thì có thể “ăn gian” được nhưng để lên màn ảnh rộng, với một khung hình rất to như vậy thì rất khó để có thể “ăn gian”. Lúc đánh bé Cám, tôi thật sự rất xót và sợ. Sau mỗi cảnh quay, tôi phải ôm bé vào lòng liền ngay lập tức để vỗ về. Quay phim xong mà vẫn cảm thấy bức bối, khó chịu trong lòng.
Trong phim Cám, dường như có khá nhiều phân đoạn Thuý Diễm đã thực hiện trên phim trường nhưng đến khi ra mắt lại mất hút?
Tôi cũng xin chia sẻ thật lòng là tôi bị cắt khá là nhiều, khoảng hơn 30-40% thời lượng vai diễn. Đúng là tiếc thì có tiếc thật vì khi ra hiện trường, tôi luôn mong muốn cái gì tốt nhất để có thể tải được mạch cảm xúc của nhân vật. Đối với tôi và tất cả các anh chị em nghệ sĩ diễn viên, mỗi cảnh quay dù cho bị cắt một chút nào đó thôi thì đều cảm thấy rất tiếc và buồn. Nhưng tôi nghĩ, đạo diễn là người quyết định tốt nhất cho tác phẩm, cân đối làm sao cho mạch phim tốt nhất. Có thể tôi nằm trong một số tuyến nhân vật cần lùi lại phía sau một chút để các tuyến khác có thể tỏa sáng hơn. Ví dụ, nhân vật Cám là nhân vật trung tâm của bộ phim nên tôi nghĩ là cần phải được chăm chút nhiều hơn. Thời lượng phim là 122 phút thì mọi người thấy cũng khá là dài nên thật ra tôi cảm thấy rất thông cảm cho ekip.
Bản thân Thuý Diễm cảm thấy tiếc cảnh quay nào nhất?
Có một cảnh mà không phải mình tôi mà cả bé Lâm Thanh Mỹ đều rất tiếc. Khi diễn rất thích, rất dài và nhiều, cảnh quay hết nửa ngày mới xong. Đó là cảnh cuối cùng khi hai mẹ con có dịp ngồi lại để đối thoại với nhau, trút bỏ hết rất nhiều tâm tư tình cảm. Tại sao mẹ không thương con? Tại sao con như thế này, thế kia? Cảnh đó như trút hết nỗi niềm trong lòng hai mẹ con. Nhưng khi mọi người xem phim thì sẽ thấy đoạn đó vừa đủ thôi. Nhưng có lẽ là theo ý đồ của đạo diễn, phân cảnh đó nên vừa phải để mạch phim nhanh hơn. Làm diễn viên, tôi nghĩ mình cứ làm tốt hết sức khả năng của mình khi ra phim trường trước cái đã, còn mạch phim thế nào thì đó là do đạo diễn quyết định.
Điều khó khăn và thử thách lớn nhất của Thuý Diễm khi vào vai bà kế là gì, có chuyện gì đã xảy ra khiến chị ám ảnh không?
Tôi nghĩ điều khó nhất đối với nhân vật của tôi trong phim đó chính là những cảnh ăn. Có thể khán giả khi xem phim sẽ thấy những cảnh ăn của tôi lướt qua, không quá dài. Nhưng khi quay thì những cảnh đó rất kỳ công, cho cả tôi và cả ekip. Cảnh ăn đầu tiên mà tôi rất ấn tượng và cũng phải quay hết nửa ngày là cảnh ăn thóc, ăn gạo. Nhân vật của tôi suốt ngày bắt con lựa thóc, lựa gạo mỗi khi phạt con. Sau đó, bà mẹ kế phải trả giá cho hành động của mình, phải ăn hết thóc gạo. Cảnh quay đó tôi phải quay rất nhiều lần, mỗi lần như thế đều phải ăn thật. Trong mỗi hành động tôi đều làm hết mình nên tôi đã ăn thật, ăn ngấu nghiến. Tôi phải diễn cảnh đó giống như có một ma lực nào đó khiến bà mẹ này không thể chống cự được, cứ phải nhét vào miệng. Sau đó, miệng của tôi bị trầy xước, môi bị rướm máu hết. Tôi nhớ lúc đó phải 2 tuần sau thì tôi mới quay tiếp được.
Cảnh đáng nhớ thứ hai liên quan tới việc ăn của bà mẹ trong phim đó là cảnh ăn mắm. Bây giờ nhắc tới tôi cũng ám ảnh. Đó là cảnh quay cuối cùng của nhân vật mẹ kế của tôi, cũng là cảnh cuối cùng của bộ phim Cám trước khi đóng máy. Ngày hôm đó nóng đỉnh điểm, 42 độ C, trong phim trường dựng lên bối cảnh hoàng cung, bịt kín hết, không hề có máy lạnh để không khí thông thoáng. Tôi còn nhớ có mấy bạn diễn viên phụ bị mệt, ngộp thở và ngất xỉu. Tôi lại phải quay cảnh ăn mắm trong căn phòng vừa nóng nực, vừa bí bách. Tôi nhớ là mình phải ăn 3 hũ mắm sống rất to, và là mắm cá sống, không được pha loãng. Khi lên phim, cảnh quay chỉ trải qua một thời gian ngắn nhưng khi quay sẽ có nhiều góc máy, mỗi góc máy là một lần diễn, cứ ăn tới ăn lui, ăn xong rồi lại nôn ra, cảm giác rất ấn tượng với cảnh đó. Tôi nhớ là mình phải để móng tay rất dài cho giống với người giàu ngày xưa và phải dùng bàn tay đó để bốc ăn liên tục. Sau 3 ngày, tay của tôi vẫn còn mùi mắm, không thể thoát được.
Nếu được nói 1 lời bênh vực nhân vật của mình, Thuý Diễm sẽ nói gì?
Nhân vật bà kế của tôi sẽ khác hẳn so với suy nghĩ của mọi người trước khi xem phim. Đối với những khán giả chưa xem phim, có thể sẽ nghĩ bà mẹ kế này sẽ chỉ một chiều là độc ác, cay nghiệt và có những hành động như này như kia với 2 đứa con. Khi mọi người xem phim chắc chắn sẽ thấy một màu khác biệt bởi nhân vật này được đặt trong câu chuyện Tấm Cám phiên bản kinh dị, một dị bản mới lại có sự xuất hiện của người cha. Tôi nghĩ, với một bà mẹ kế còn chồng kế bên thì chắc chắn mọi người sẽ thấy được hành động và cách suy nghĩ khác, cho dù ghét cỡ nào thì sẽ theo một hướng khác chút xíu. Mẹ kế của Cám sẽ được đồng cảm nhiều hơn về mạch cảm xúc.
Thúy Diễm được ưu ái gọi là “nữ hoàng rating” của màn ảnh Việt, chính vì lý do này mà khán giả cũng sẽ đặt kỳ vọng khi chị trở lại điện ảnh. Thúy Diễm có mục tiêu xa hơn là trở thành “Nữ hoàng phòng vé” không?
Trộm vía, trộm vía, trộm vía. Trộm vía những dự án mà tôi tham gia trong thời gian qua có rating rất tốt. Tôi cũng rất hào hứng và mong chờ phim Cám cũng sẽ có hiệu ứng tốt, được khán giả đón nhận và doanh thu cao. Sau 10 năm, tôi đến với điện ảnh, tôi là một tân binh nên vừa làm, vừa học hỏi rất nhiều thứ. Khi đặt để diễn viên ở môi trường khác nhau thì có rất nhiều điều cần phải học hỏi và phải thay đổi bản thân. Nếu may mắn, tôi sẽ được khán giả đón nhận những điều mới mẻ, lạ hơn những gì tôi từng thể hiện trước đây. Tôi không quá đặt kì vọng cao ở mình, chỉ mong được khán giả đón nhận những tác phẩm mình tham gia. Đó đã là niềm hạnh phúc lớn lao rồi.
Khi được làm việc với lứa diễn viên trẻ, chứng kiến quá trình làm việc của các đàn em, chị có lo sợ chuyện “sóng sau xô sóng trước” không?
Tôi rất thương bé Lâm Thanh Mỹ. Trong ngày định trang nhân vật, khi nhìn thấy bé Cám, tôi nghĩ cô Cám sinh ra là để Lâm Thanh Mỹ đóng. Nhìn vô thôi là thấy rất thương. Tôi nhớ là lịch hẹn của diễn viên thường nếu như ai quay sớm đầu tiên thì sẽ là 3h sáng, ai quay trễ hơn thì là 6h sáng. Riêng Lâm Thanh Mỹ thì ngày nào cũng là sớm nhất, cho dù có quay thứ hai nhưng em bé vẫn phải đến sớm nhất để hoá trang. Lớp hoá trang đó phải mất 2 tiếng để hoàn thành, sáng nào cũng phải dậy sớm như vậy, tách biệt với thế giới bên ngoài. Tôi nhớ đạo diễn yêu cầu là không cho bạn đùa giỡn với các anh chị xung quanh, phải ngồi tách riêng một góc để bảo vệ lớp hoá trang trong 1 ngày không bị xê dịch, ảnh hưởng. Thứ hai là đảm bảo tâm lý của nhân vật Cám là một cô bé bị bỏ rơi, một cô bé bị gia đình chối bỏ nên rất là thương. Đối với khán giả, có thể khi xem phim có thể thấy cái này cái kia, thích hay không thích nhưng riêng với diễn viên thì chúng tôi nhìn thấy sự khó khăn, vất vả của nhân vật Cám nên rất thương và nến phục Thanh Mỹ.
Khi được làm việc chung, tôi nhìn các bạn trẻ có một năng lượng sôi nổi, rất cháy mà mình cần phải học hỏi rất nhiều. Diễn viên ở độ tuổi của tôi, đôi khi sống chậm hơn các bạn một chút. Nhìn các bạn tràn đầy năng lượng, tự nhiên tôi bị cuốn theo và hào hứng theo. Tôi không sợ “sóng sau xô sóng trước”. Tôi cảm thấy mình rất may mắn khi chứng kiến một lứa diễn viên sau mình tài năng, giỏi giang và ai cũng xinh đẹp hết. “Tre già măng phải mọc”, tôi nghĩ cũng đến lúc mình phải cứng cáp hơn một chút xíu để nhìn các bạn phát triển kế bên.