×

Tim anh Hùng đập thình thịch vì không dám tin vào mắt mình

Anh Hùng, một người lao công 45 tuổi, đã làm việc tại trường tiểu học Tân Phú suốt mười năm. Cuộc đời anh giản dị, ngày quét sân trường, lau hành lang, và chuyện với lũ trẻ. Nhưng trong lòng anh luôn mang một nỗi đau không nguôi: cô em gái út tên Lan, người đã mất liên lạc từ hơn 20 năm trước. Lan bỏ nhà đi sau một trận cãi vã với gia đình, và từ đó, không ai biết cô còn sống hay đã qua đời.

Một buổi chiều muộn, khi ánh hoàng hôn đỏ rực trải dài trên sân trường, anh Hùng đang thu nhỏ lá khô thì nghe tiếng cười đùa của hai cậu bé. Đó là Nam và Phong, hai anh em sinh đôi học lớp 5, vừa tân học. Chúng ta chạy qua sân, đùa nghịch, và vô tình làm rơi chiếc cặp. Anh Hùng lân lên, gọi với theo: “Này, hai cháu làm rơi cặp này!”. Nam và Phong quay lại, cảm ơn anh rối rít. Khi đến gần, anh Hùng đã khựng lại. Trên cổ trái của cả hai cậu bé, có một vết bớt hình nền sao nhỏ, giống như vết khô mà anh và em gái Lan từng có từ nhỏ.

Tim anh Hùng đập thình thịch. Anh gắn bắp hỏi: “Vết giảm này… hai cháu có từ khi nào?”. Nam ngây ngô đáp: “Dạ, từ lúc sinh ra ạ. Mẹ cháu bảo đây là dấu hiệu đặc biệt của gia đình.” Phong gật đầu, thêm vào: “Mẹ cháu cũng có một vết bớt y chang, nhưng mẹ mất rồi ạ.” Nghe đến đây, anh Hùng cảm thấy chân mình như khuỵu xuống. Anh hỏi trâu: “Mẹ… mẹ các cháu tên gì?”. Nam trả lời: “Dạ, mẹ cháu tên Lan, Nguyễn Thị Lan.”

Anh Hùng không thể tin vào tai mình. Nguyễn Thị Lan – cái tên mà anh đã gọi trong những giấc mơ trong suốt bao năm. Anh chạy hỏi tiếp về cha mẹ chúng, và được biết Lan đã qua đời cách đây ba năm vì bệnh nặng, để lại hai con cho người chồng nuôi dưỡng. Người chồng sau đó cũng tái sinh, và hai đứa trẻ thường tự đi học vì bận rộn làm việc xa.

Nước mắt anh Hùng lăn dài. Anh quỳ xuống, ôm nhung Nam và Phong, Ngọt ngào: “ Các cháu… các cháu là con của cô Lan, cô Lan là em gái chú. Chú đã tìm em bao năm nay!”. Hai cậu bé lâng lâng, nhưng cảm nhận được sự chân thành trong giọng nói của anh, chúng cũng ôm lấy anh mà khóc.

Từ hôm nay, anh Hùng xin phép gia đình bên nội để được chăm sóc hai trẻ nhỏ. Dù cuộc sống vẫn còn khó khăn, nhưng ngôi nhà nhỏ của anh giờ đây đầy ắp tiếng cười. Vết giảm hình nền sao không chỉ là dấu hiệu của gia đình mà còn là sợi dây định mệnh đã nối lại những mảnh đời tưởng tượng mãi mãi chia cắt.

Related Posts

Our Privacy policy

https://expresstin.com - © 2025 News